Hải Trần

Blog cá nhân chia sẻ về cuộc sống gia đình, kinh nghiệm Copywriter & cảm xúc thường ngày.

Mua nhà trả góp có thể “an cư lạc nghiệp” không?

Dạo gần đây khi viết bài cho site tapdoantrananh.com.vn mình thường hay sử dụng cụm từ “an cư lạc nghiệp” để khuyến khích mọi người nên mua nhà trả góp. Thế nhưng khi rời khỏi bài viết, mình bắt đầu suy nghĩ về nó và tự hỏi: “An cư lạc nghiệp” có quan trọng lắm không? Mua nhà trả góp liệu có thể giúp chúng ta “an cư lạc nghiệp” thật sự không?

“An cư lạc nghiệp” nghĩa là gì?

Mua nhà trả góp có thể “an cư lạc nghiệp” không? 1

An cư nghĩa là có một nơi cư trú an tâm. Lạc nghiệp nghĩa là vui vẻ với công việc. “An cư lạc nghiệp” có nghĩa là có một nơi an tâm để ở thì sẽ vui vẻ trong công việc. Hiểu rộng hơn một chút thì khi chúng ta có nhà cửa đàng hoàng để ở, chúng ta sẽ chú tâm vào công việc hơn, nhờ đó làm ăn thuận lợi, sự nghiệp đi lên như diều gặp gió.

Cuộc sống này ai trong chúng ta cũng chỉ mong có vậy. Có một ngôi nhà để ở, để tránh mưa tránh gió, để dù đi đâu cũng có nơi để trở về. Có một công việc thuận lợi, suôn sẻ, ăn nên làm ra và bản thân mình yêu thích công việc đó.

Ý nghĩa của “an cư lạc nghiệp” chính là như vậy, nhưng liệu chúng ta có nên đánh đổi tất cả để đổi lấy 4 từ đó hay không?

Chúng ta có thật sự được “an cư” hay không?

Mua nhà trả góp có thể “an cư lạc nghiệp” không? 2

Khi viết về bài Lương 20 triệu mua nhà: bí quyết nằm ở đâu? mình đã khuyên người lao động nên “an cư” để “lạc nghiệp”. Lúc đó mình nghĩ đơn thuần rằng, cứ có nhà là an tâm, ổn định rồi nên chắc chắn sẽ “lạc nghiệp” thôi. Nhưng sau khi viết xong bài đó, mình lang thang trên facebook và đọc được một bài viết cũng nói về “an cư lạc nghiệp”. Bài viết đó đã khiến mình nhận ra, hình như “an cư lạc nghiệp” áp dụng cho thời đại này không đúng.

Bản thân “an cư lạc nghiệp” là đúng, nhưng nó đang được áp dụng sai trong thời đại nay. Ngày xưa, các cụ muốn “an cư” rất đơn giản, nghĩa là có mảnh đất để “chui ra chui vào” là được. Nhưng “an cư” của ngày nay đâu đơn giản là vậy. Muốn “an cư” phải có rất nhiều tiền, ví dụ như giá một căn hộ tại Tp. HCM năm 2020 thấp nhất và 1 tỷ (rất hiếm). Liệu có bao nhiêu người có thể sở hữu số tiền 1 tỷ để mua căn hộ giá thấp nhất đó trong khi lương của họ chỉ từ 10, 15, 20 triệu?

Họ chọn hình thức vay mua nhà trả góp để nhanh chóng được “an cư”. Chỉ cần góp được một nửa số tiền là họ vay ngân hàng và trả góp dài hạn (thường 20 năm). Sau khi đã mua nhà trả góp xong, họ đã có một ngôi nhà để sinh sống như bao nhiêu người bình thường nhất. Nhưng điều không bình thường chính là mỗi tháng họ phải đóng khoảng ½ số lương họ có để trả góp cho ngân hàng. Điều gì sẽ xảy ra nếu như tháng nào đó họ không thể đi làm và không có lương? Hoặc họ có việc gì đó cấp bách cần dùng hết số lương? Hoặc nếu không, lương 10 - 20 triệu mà sống tại thành phố, vừa lo đủ thứ tiền lại vừa lo trả góp, liệu người lao động có cảm thấy nhẹ nhõm để sống?

Nếu không thể sống một cách nhẹ nhàng thì liệu họ có đang “an cư” hay không? Rõ ràng là không. Họ lo lắng, thấp thỏm, áp lực mỗi ngày, vậy sao được gọi là “an” được. Nếu vậy, “an cư lạc nghiệp” trong trường hợp này không còn đúng.

“An cư” có quan trọng không?

Mua nhà trả góp có thể “an cư lạc nghiệp” không? 3

Theo cá nhân mình thì rất quan trọng, nhưng có nhiều thứ còn quan trọng hơn “an cư” đó chính là cảm giác an tâm, nhẹ lòng. Nếu không cố hết sức để mua nhà, chúng ta sẽ không phải sống trong cảnh nợ nần. Không phải lo lắng hàng tháng đúng hẹn phải đóng tiền lãi + gốc trả ngân hàng. Không phải chắt bóp, hà tiện từng đồng, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc… Không cần cố sống cố chết làm để nhận trọn lương hàng tháng, nếu không không đủ tiền trả ngân hàng.

Cuộc đời của con người rất ngắn và không phải ai cũng may mắn được “60 năm cuộc đời”. 20 năm đầu có thể chúng ta chưa nghĩ đến tiền bạc, nhà cửa nên bỏ qua. 10 - 15 năm tiếp theo chúng ta bắt đầu nghĩ đến nhà cửa và bắt đầu tích góp từ đồng lương ít ỏi của mình. Ở năm 30 - 35 tuổi chúng ta mua được một căn nhà với 50% là số tiền của mình, 50% là tiền phải trả góp hàng tháng. Ở độ tuổi 35 trở đi, chúng ta phải gồng mình để trả góp cho tiền nhà. Thường sẽ trả dài hạn trong 20 năm, nghĩa là khi trả xong hết nợ chúng ta đã 55 tuổi rồi. 55 tuổi chúng ta mới thật sự thanh thản, nhẹ nhõm, không còn áp lực của tiền nhà trả góp hàng tháng nữa. Nhưng khi đó chúng ta còn thời gian để hưởng thụ hay không?

Vậy thì so với “an cư”, việc chúng ta chọn đi ở thuê và sống vui vẻ, không áp lực hàng tháng có tốt hơn không?

Cái gì cũng có mặt lợi và mặt hại. “An cư” bằng hình thức trả góp cũng vậy. Người lạc quan sẽ nhìn thấy cái lợi chính là ngôi nhà được đứng tên của chính mình. Nhưng người bi quan sẽ nhìn thấy hàng loạt các rắc rối phía sau hai chữ “trả góp”. Vì vậy họ chọn ở thuê thay vì phải sống cả cuộc đời với nợ nần và lo lắng.

Lưu ý: Bài viết chỉ thể hiện suy nghĩ cá nhân của người viết. Còn việc có nên vay mua nhà trả góp hay không thì không có câu trả lời duy nhất chính xác, mà điều đó tùy thuộc vào suy nghĩ và hoàn cảnh của mỗi người.

Xem thêm: